Từ biên cương Tổ quốc đến giảng đường Thú y một hành trình không rời trách nhiệm
Ngày 22 tháng 12 hằng năm – Ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam – luôn là thời khắc thiêng liêng để mỗi người từng khoác áo lính nhìn lại chặng đường đã qua với niềm tự hào sâu sắc. Đối với cá nhân tôi, ngày 22/12/2025 lại càng có ý nghĩa đặc biệt hơn, khi đánh dấu gần ba mươi năm kể từ ngày tôi nhập ngũ (năm 1996) và cũng là dịp để chiêm nghiệm trọn vẹn hành trình từ người lính đến người thầy, người bác sĩ thú y trong môi trường học thuật của Học viện Nông nghiệp Việt Nam.
Trong những năm tháng quân ngũ, hình ảnh khiến tôi không bao giờ quên là những người lính biên phòng dắt theo chó nghiệp vụ lặng lẽ tuần tra nơi tuyến đầu Tổ quốc. Giữa núi rừng, sương gió và gian khó, con người và chó nghiệp vụ sát cánh bên nhau, tin cậy tuyệt đối, cùng thực hiện nhiệm vụ bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của đất nước. Khi ấy, tôi đã tự hỏi: Ai sẽ là người chăm sóc, bảo vệ sức khỏe cho những “chiến sĩ bốn chân” âm thầm ấy? Câu hỏi đó đã gieo vào tôi một khát vọng rất rõ ràng: trở thành bác sĩ thú y, để được góp phần bảo vệ những con vật đang phục vụ con người và Tổ quốc.
Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, tôi trở lại giảng đường với định hướng nhất quán là gắn bó với động vật nuôi nhỏ, đặc biệt là chó. Từ đề tài tốt nghiệp đại học về sinh sản và huấn luyện chó, đến nghiên cứu sau đại học và luận án tiến sĩ về bệnh Care – một bệnh truyền nhiễm nguy hiểm trên chó – con đường chuyên môn của tôi dần được hình thành và phát triển. Các công trình nghiên cứu khoa học, bài báo chuyên ngành mà tôi thực hiện trong nhiều năm qua đều xoay quanh chẩn đoán, điều trị và phòng bệnh trên chó, với mong muốn đóng góp thiết thực cho thực hành thú y tại Việt Nam.
Song song với nghiên cứu, công tác giảng dạy luôn là trọng tâm trong sự nghiệp của tôi. Trong quá trình đào tạo sinh viên Khoa Thú y – Học viện Nông nghiệp Việt Nam, tôi trực tiếp phụ trách nhiều chuyên đề rèn nghề lâm sàng, trong đó chó là đối tượng thực hành chủ yếu. Thông qua từng ca bệnh, tôi luôn nhấn mạnh với sinh viên rằng: chữa bệnh cho một con chó không chỉ là thao tác kỹ thuật, mà còn là trách nhiệm, y đức và sự thấu cảm với một sinh mệnh đang phục vụ con người.
Trên cương vị Giám đốc Bệnh viện Thú y, tôi tiếp tục được thực hiện sứ mệnh gắn bó từ những năm tháng quân ngũ: xây dựng mô hình thú y phục vụ cộng đồng, kết nối đào tạo – nghiên cứu – thực hành, và nâng cao năng lực chăm sóc sức khỏe cho động vật nuôi, trong đó có chó nghiệp vụ, chó công tác và chó cảnh trong xã hội hiện đại.
Nhìn lại hành trình đã qua, tôi nhận ra rằng con đường từ người lính đến người bác sĩ, giảng viên thú y hôm nay không hề tách rời. Đó là một dòng chảy xuyên suốt của kỷ luật, trách nhiệm và tinh thần phụng sự – những giá trị cốt lõi mà Quân đội nhân dân Việt Nam đã hun đúc trong tôi, và tôi mang theo suốt cuộc đời nghề nghiệp.
Nhân ngày 22/12/2025, tôi xin bày tỏ lòng tri ân sâu sắc tới Quân đội nhân dân Việt Nam, tới những người lính Biên phòng nơi tuyến đầu Tổ quốc, và tới Học viện Nông nghiệp Việt Nam – nơi đã cho tôi môi trường học thuật, nhân văn và trách nhiệm xã hội để tiếp tục cống hiến. Đối với tôi, dù ở biên giới hay giảng đường, dù trong quân ngũ hay trong ngành thú y, lý tưởng phụng sự Tổ quốc và cộng đồng vẫn luôn là kim chỉ nam không đổi.


